Ngày xưa, có một người đàn ông sống trong một ngôi nhà nhỏ ở nông trại. Ngôi nhà của ông có rất nhiều bàn ghế đẹp còn nông trại thì trồng rất nhiều loại rau củ ngon. Ông rất tự hào về ngôi nhà và nông trại của mình.
Ông có nuôi một con lừa và một con chó nhỏ. Cả hai con vật này được chủ chăm lo theo những cách rất khác nhau.
Hàng ngày, con lừa làm việc ở nông trại. Nó làm việc rất siêng năng.
Nó được chủ xây cho một cái chuồng để ở vào ban đêm. Đó là một cái chuồng ấm áp và rất thoải mái. Thế nhưng, con lừa lại không bằng lòng với điều đó. Nó luôn nghĩ về con chó nhỏ:
“Mình phải kẻo xe và chở hàng cả ngày dài trong khi con chó nhỏ ngu ngốc đó chỉ việc chơi đùa mà lại được mọi người chú ý đến!”.
Quả thật, con chó nhỏ suốt ngày chơi đùa ở nhà. Nó rất thích chơi đùa và chơi đùa rất khéo. Chính vì thế, mọi người trong nhà đều thích nựng nịu nó.
Sau một ngày nô đùa, tối đến, con chó nhỏ lại được ngủ trong căn phòng ấm áp ngay bên cạnh chủ nhân.
Trong bữa ăn, con chó nhỏ thường làm những trò mà nó giỏi nhất.
Nó ngồi trong lòng ông bà chủ và ăn những thức ăn thật ngon. Nó thật là một con chó may mắn!
Con lừa nhìn qua cửa sổ và cảm thấy rất ganh tỵ.
“Con chó đó phải rất khôn ngoan đế được ông bà chủ chú ý, cưng chiều và được ăn ngon mà chẳng phải làm gì cả như thế. ” – Nó nghĩ.
Con lừa thầm ước: “Ước gì mình có thể giống con chó đó. Ông bà chủ sẽ cưng chiều mình và mình chẳng cần phải làm gì ngoài việc chơi đùa cả”
Thế là một ngày nọ, nó chạy vào trong nhà và bắt đầu nô đùa giống như con chó nhỏ.
Nó nhảy chồm khắp phòng. Nhưng vì quá to lớn và vụng về nên nó liên tục va vào đồ đạc, khiến căn phòng trở nên bề bộn vô cùng.
“Không sao ” – Con lừa nghĩ và cố sủa giống như con chó nhỏ. Thế nhưng,tất cả những gì nó phát ra được chỉ là tiếng “BE BE” mà thôi.
Khi nhìn thấy những thức ăn thơm ngon trên bàn, nó bèn nhảy chồm lên lòng ông chủ giống như con chó nhỏ kia.
Nó thầm nghĩ: “Đây có thể là bí quyết”.
“Giờ thì ông chủ sẽ đế ý đến mình, cưng chiều mình và cho mình ăn những thức ăn ngon giống như con chó nhỏ ranh mãnh kia. ” — Con lừa nhủ thầm.
Nhưng người chủ lại tỏ ra rất tức giận. Ông nhảy lên và hét lớn:
– Đồ con vật vụng về! Mày nghĩ mày đang làm gì hả? Mày là con lừa chứ không phải
con chó nhỏ đâu!
Ông vớ lấy cây chổi và đuổi con lừa trở về chuồng. Bà vợ chạy sau, tay cầm cái chày cán bột còn con chó nhỏ chạy sau cùng!
– BE BE! BE BE! – Con lừa vừa kêu vừa chạy về chuồng của mình.
Con lừa cho rằng nó thật ngu ngốc khi giả bộ làm con chó nhỏ. Tốt hơn hết, nó nên trở về là con lừa, làm những việc mà một con lừa nên làm, ăn thức ăn dành cho lừa và ngủ trong cái chuồng của lừa.
“Mình không giỏi làm con chó nhỏ! ” – Con lừa nghĩ. – “Từ nay mình sẽ chỉ là lừa thôi ”
Và kể từ đó, nó chỉ làm những việc của một con lừa.